(Tindautruongdanchu)-Hiện nay, trong cuộc đấu tranh phòng, chống
“diễn biến hòa bình” đang xuất hiện những tình tiết mới, rất nguy hiểm và thâm
độc. Đó là âm mưu đòi “dân sự hóa” quân đội của các thế lực thù địch.
Một là,
chúng ra sức tuyên truyền, cổ xúy cho luận điểm “Quân đội nhân dân Việt Nam là
quân đội của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân”, vì vậy, quân đội phải do
nhân dân chỉ huy, quân đội chỉ cần trung thành và bảo vệ lợi ích của nhân dân
là đủ.
Đây là
âm mưu vô cùng thâm độc, xảo quyệt, vì thoạt nghe thì rất có lý, nhưng lại nguy
hiểm ở chỗ đã tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý, điều hành
của Nhà nước. Từ xưa đến nay, ở bất cứ quốc gia nào, quân đội luôn là lực lượng
chiến đấu để bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị và các nhà nước, bất kể đó
là nhà nước phong kiến hay nhà nước tư bản hoặc nhà nước xã hội chủ nghĩa. Mục
tiêu, lý tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam là độc lập dân tộc và chủ nghĩa
xã hội, vì ấm no, tự do, hạnh phúc của nhân dân, ý Đảng cũng là lòng dân. Để
đạt được mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh thì phải
bảo vệ vững chắc đường lối, quan điểm, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà
nước. Vì vậy, quân đội trung thành với Đảng, Nhà nước, bảo vệ Đảng, Nhà nước cũng
chính là bảo vệ con đường đi lên xây dựng cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc của
nhân dân.
Hai là,
chúng đòi đưa ra Quốc hội bàn bạc công khai các vấn đề về quốc phòng, quân sự;
để nhân dân quyết định các vấn đề quốc phòng, quân sự thông qua đại diện của mình
là các đại biểu Quốc hội.
Đây là một luận điệu
vô cùng lố bịch. Ai cũng biết, quốc phòng, quân sự là công cuộc phòng thủ của
đất nước, là việc cơ mật, liên quan đến sự tồn vong của một quốc gia, dân tộc,
cần phải giữ bí mật và phải được những người có am hiểu về công tác quân sự,
quốc phòng bàn bạc, quyết định. Vì vậy, nếu như chuyện gì cũng đem ra bàn bạc
công khai trước Quốc hội rồi xin ý kiến của nhân dân thì còn gì là bí mật, nhất
là các vấn đề về tổ chức biên chế, vũ khí trang bị, quân số thường trực, đường
lối, chính sách quốc phòng, quân sự. Điều này làm cho nguyên tắc, vai trò lãnh
đạo của Đảng đối với quân đội bị chi phối và chia sẻ, không bảo đảm nguyên tắc
Đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với quân đội và sự nghiệp
quốc phòng - an ninh.
Ba là,
chúng kêu gọi quân đội không được làm kinh tế, chỉ tập trung vào nhiệm vụ bảo
vệ Tổ quốc.
Chúng
cho rằng nếu quân đội tham gia hoạt động sản xuất kinh tế sẽ nảy sinh tham
nhũng, lợi ích nhóm, đặc quyền, đặc lợi và làm suy yếu sức mạnh quân đội. Hoặc
cho rằng, nay đất nước đã phát triển, quân đội không phải làm kinh tế và ưu
tiên tập trung cho nhiệm vụ huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu như quân đội các
nước tư bản. Đây là âm mưu vô cùng thâm độc, phủ nhận chức năng, vai trò của
quân đội từ bản chất. Quân đội thực hiện chức năng lao động sản xuất, tham gia
phát triển kinh tế chính là kế thừa kế sách giữ nước của cha ông. Quốc sách
“ngụ binh ư nông”, thời bình thì người lính làm nông nghiệp, khi chiến tranh
xảy ra tham gia chiến đấu giết giặc dưới các triều Lý, Trần, Lê sơ đã rất hiệu
quả trong việc xây dựng sức mạnh quốc phòng. Nhiều chính sách như khai hoang
lập ấp ở những nơi xung yếu để phục binh sẵn, phá thế giặc từ xa; phát triển
nghề thủ công để vừa sản xuất ra các công cụ sản xuất, vừa sản xuất ra vũ khí,
phương tiện phục vụ toàn dân đánh giặc. Hay là mở mang đường sá, đào sông ngòi,
kênh rạch, xây đắp đê để vừa phát triển kinh tế, vừa tạo thế trận đánh giặc, cơ
động lực lượng trong chiến tranh bảo vệ Tổ quốc.
Trong
các cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ trước đây, mặc dù không
phủ nhận sự viện trợ chí nghĩa, chí tình của các nước xã hội chủ nghĩa anh em,
song có thể khẳng định rằng, quân đội ta vẫn tự lực về hậu cần là chính. Chủ
trương đẩy mạnh tăng gia, sản xuất, ăn một củ mì trồng lại một cây đã giúp bộ
đội ta vượt qua được những giai đoạn rất khó khăn về hậu cần, nhất là khi Liên
Xô và Trung Quốc cắt giảm viện trợ những năm 70. Mặt khác, Đảng ta chủ trương
xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa với nhiều thành
phần kinh tế, nhiều hình thức sở hữu, kinh doanh; kết hợp chặt chẽ kinh tế với
quốc phòng - an ninh, quốc phòng - an ninh với kinh tế. Luận điệu xóa bỏ chức
năng, nhiệm vụ tham gia phát triển kinh tế của quân đội thực chất là âm mưu xóa
bỏ vai trò kinh tế Nhà nước - thành phần chủ đạo của nền kinh tế thị trường
định hướng xã hội chủ nghĩa. Trong khi đó, bản chất các hoạt động sản xuất,
phát triển kinh tế của quân đội là thuộc sở hữu Nhà nước, sở hữu tập thể, là
kinh tế Nhà nước. Vì vậy, quân đội tham gia phát triển kinh tế là đúng pháp
luật, cũng là phù hợp với chủ trương của Đảng.
Bốn là,
chúng kêu gọi quân đội bàn giao đất quốc phòng cho các địa phương quản lý, phát
triển kinh tế.
Tất
nhiên, tài nguyên đất là thuộc về sở hữu tập thể, Nhà nước giao cho quân đội
quản lý, sử dụng nhưng khi cần quân đội sẵn sàng bàn giao một cách nghiêm túc.
Nhưng lợi dụng việc quản lý đất đai chưa thống nhất, còn buông lỏng, chưa chặt
chẽ và đúng pháp luật, những sơ hở trong các phát ngôn (có cả việc suy diễn,
xuyên tạc ý nghĩa các phát ngôn của một số cán bộ cao cấp), các thế lực thù
địch tán phát, bình luận trái chiều, kích động nhân dân khiếu kiện, làm phức
tạp tình hình và có nguy cơ mâu thuẫn, thậm chí đối đầu giữa quân đội với nhân
dân. Cùng với đó, nhiều ý kiến trái chiều lại đang kích động, đòi chuyển hoàn
toàn quyền sử dụng đất quốc phòng, nhất là ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh
sang hoạt động dân sự, cho rằng quân đội đang được hưởng đặc quyền, đặc lợi khi
quản lý, khai thác quỹ đất này. Đây cũng là âm mưu rất nguy hiểm của các thế
lực thù địch và kẻ cơ hội, điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến các hoạt động quân sự
khi có tình huống khẩn cấp về quốc phòng - an ninh, nhiều nơi không còn vị trí
bố trí các trận địa phòng không, triển khai lực lượng tác chiến... rất nguy
hiểm.
Như
vậy, với mục tiêu “dân sự hóa” quân đội rất tinh vi và thâm độc, các thế lực
thù địch muốn xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, tiến tới xóa
bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với toàn xã hội, tạo nguyên cớ cho các thế lực
có thâm thù với cách mạng tiến hành “cuộc chiến không đánh mà thắng”, xóa bỏ
hoàn toàn chế độ xã hội chủ nghĩa. Những quan điểm sai trái phản động nêu trên
có không ít người, kể cả cán bộ nguyên là lãnh đạo cấp cao mắc mưu thủ đoạn thâm
độc này. Vì thế các cấp, các ngành càng phải đề cao cảnh giác, làm tốt công tác
giáo dục chính trị, tư tưởng và triển khai các giải pháp đồng bộ, toàn diện để
làm thất bại âm mưu, thủ đoạn thâm hiểm này của các thế lực thù địch.
Ngô Tặng (dautruongdanchu.com)