(Tindautruongdanchu)-Tháng 6-1925, Nguyễn Ái Quốc
đã tổ chức ra Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên (Việt Nam Thanh niên Cách mạng
đồng chí Hội), một tổ chức "quá độ" đặt cơ sở cho một Đảng Cộng sản về
sau. Người ra báo Thanh niên, huấn luyện, đào tạo cán bộ, tổ chức tuyên truyền
lý luận cách mạng giải phóng dân tộc của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng cách
mạng vào phong trào công nhân và phong trào yêu nước ở Việt Nam. Bốn năm sau,
tháng 3-1929, chi bộ cộng sản đầu tiên ở Việt Nam được thành lập tại nhà số 5D
phố Hàm Long, Hà Nội. Chi bộ chủ trương phải tích cực vận động thành lập một Đảng
Cộng sản thay tổ chức Việt Nam cách mạng thanh niên để lãnh đạo cách mạng Việt
Nam.
>Khơi lại quá khứ để biện hộ cho thất bại, hạ thấp sự nghiệp chính nghĩa của Việt Nam.
>Linh mục Nguyễn Thanh Tịnh lại 'cố đấm ăn xôi' kích động giáo dân gây rối
>Linh mục Nguyễn Thanh Tịnh lại 'cố đấm ăn xôi' kích động giáo dân gây rối
>Tuyên án kẻ tuyên truyền chống nhà nước bác sĩ Hồ Văn Hải
>Thực hư thông tin Linh mục Nguyễn Văn Đức đưa gái vào nhà nghỉ
>Việt Tân vẫn đang ráo riết tiến hành các hoạt động khủng bố
>Kiên quyết xử lý nghiêm những kẻ chống đối công điện của Thủ tướng về hành vi gây rối tại trạm BOT
>Thực hư thông tin Linh mục Nguyễn Văn Đức đưa gái vào nhà nghỉ
>Việt Tân vẫn đang ráo riết tiến hành các hoạt động khủng bố
>Kiên quyết xử lý nghiêm những kẻ chống đối công điện của Thủ tướng về hành vi gây rối tại trạm BOT
Ngày 17-6-1929, tại nhà số
312 phố Khâm Thiên, Hà Nội, đại biểu các tổ chức cơ sở đảng ở miền bắc, họp quyết
định thành lập Đông Dương Cộng sản Đảng. Ngày 25-7-1929, trong một bức thư của các đồng chí tiên tiến trong bộ phận
Việt Nam Thanh niên Cách mạng đồng chí Hội hoạt động ở Trung Quốc gửi cho Đông
Dương Cộng sản Đảng báo tin, các đồng chí đó định tổ chức một Đảng Cộng sản bí
mật còn "Thanh niên" thì cứ giữ nguyên để chỉnh đốn lại. Các chi bộ cộng
sản lần lượt được thành lập ở Nam Kỳ, ở Trung Kỳ và ở Xiêm. Các đảng viên hoạt
động ở Trung Quốc được tập hợp trong một chi bộ mang tên An Nam Cộng sản Đảng vào
tháng 8-1929. Chi bộ này được sự giúp đỡ của Đảng Cộng sản Trung Quốc và đã
liên lạc với Quốc tế Cộng sản.
Tháng 9-1929, bản Tuyên đạt của Đông Dương Cộng
sản liên đoàn tuyên bố: “Chánh thức lập ra Đông Dương Cộng sản liên đoàn”, lấy
chủ nghĩa Cộng sản làm nền móng, lấy công, nông, binh liên hiệp làm đối tượng vận
động cách mệnh.
Từ cuối năm 1929, phong trào cách mạng Việt Nam nhanh chóng trưởng
thành cả về mặt lý luận và tổ chức; phong trào cách mạng diễn ra sôi nổi và rộng
khắp cả nước. Trong vòng không đầy bốn tháng (từ giữa tháng 6
đến tháng 9-1929) đã có ba tổ chức đảng ở Việt Nam lần lượt ra đời. Sự ra đời
nhanh chóng các tổ chức cộng sản lúc bấy giờ là một xu thế tất yếu của cách mạng
Việt Nam. Song, sự tồn tại ba đảng độc lập có nguy cơ dẫn đến chia rẽ lớn. Yêu
cầu bức thiết của cách mạng Việt Nam là phải có một Đảng Cộng sản thống nhất
trong cả nước. Quốc tế Cộng sản đã gửi thư cho những người cộng sản Đông Dương,
nhấn mạnh: Nhiệm vụ tuyệt đối cần kíp của tất cả những người cộng sản Đông
Dương là sáng lập một đảng cách mạng của giai cấp vô sản...
Từ ngày 6-1 đến đầu tháng 2-1930, Hội nghị
thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam được tổ chức tại Cửu Long gần Hương Cảng
(Hương Cảng là tên Hán Việt của Hongkong, là một Đặc khu hành chính thuộc Trung
Quốc, nằm trên bờ biển Đông Nam của Trung Quốc) dưới sự chủ trì của Nguyễn Ái
Quốc. Hội nghị nhất trí hợp nhất Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng
để lập ra một đảng duy nhất lấy tên Đảng Cộng sản Việt Nam, thông qua Chánh
cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt, Điều lệ vắn tắt của Đảng
và các Điều lệ vắn tắt của Công hội, Nông hội, Đoàn thanh niên, Hội phụ nữ, Hội
phản đế đồng minh và Hội cứu tế do Nguyễn Ái Quốc soạn thảo.
Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng
đã hợp nhất thành Đảng Cộng sản Việt Nam. Song Đông Dương Cộng sản liên đoàn vẫn
còn là một đảng riêng lẻ. Việc hợp nhất Đông Dương Cộng sản liên đoàn vào Đảng
Cộng sản Việt Nam cũng là một yêu cầu khách quan. Trong bản Tuyên đạt thành lập
đảng của mình, Đông Dương Cộng sản liên đoàn cũng chủ trương phải hợp nhất với
Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng "thành một tổ chức cộng sản
ở xứ Đông Dương để cho sức mạnh cộng sản vững chắc và duy nhất mới có thể thực
hiện cách mạng cộng sản". Vì thế, sau Hội nghị hợp nhất, Đông Dương Cộng sản
liên đoàn đã yêu cầu gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Ngày 24-2-1930, Châu Văn
Liêm và Nguyễn Thiệu cùng hai ủy viên của Ban Chấp hành Trung ương lâm thời là
Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt) và Phạm Hữu Lầu cùng Ngô Gia Tự, Bí thư Xứ ủy
Nam Kỳ của Đảng Cộng sản Việt Nam, đã họp quyết định chấp nhận Đông Dương Cộng
sản liên đoàn gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Từ đây, cả ba tổ chức cộng sản
Việt Nam đã thống nhất trọn vẹn vào một Đảng cộng sản duy nhất: Đảng Cộng sản
Việt Nam.
Hội nghị thông qua 5 nội dung là xoá bỏ mọi
thành kiến xung đột cũ, hợp tác để thống nhất các nhóm cộng sản Đông Dương. Định
tên Đảng là Đảng Cộng sản Việt Nam; thảo luận Chính cương và Điều lệ sơ lược của
Đảng; định kế hoạch thống nhất Đảng ở trong nước và cử Ban Trung ương lâm thời.
Ngày 8/2/1930, Nguyễn Ái Quốc viết Lời kêu gọi:
Đảng Cộng sản Việt Nam đã được thành lập. Chúng ta cần gia nhập Đảng, ủng hộ Đảng
và đi theo Đảng để đấu tranh giải phóng dân tộc và giai cấp bị bóc lột.
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam là tất
yếu lịch sử là kết quả của cuộc đấu tranh dân tộc và đấu tranh giai cấp, sản phẩm
của sự kết hợp chủ nghĩa Mác - Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu
nước Việt Nam.
Đảng ra đời là bước ngoặt vĩ đại của cách mạng
Việt Nam, chấm dứt thời kỳ bế tắc, khủng hoảng về đường lối cứu nước và giai cấp
lãnh đạo cách mạng ở Việt Nam. Điều đó chứng tỏ rằng, giai cấp công nhân Việt
Nam đã trưởng thành và đủ sức lãnh đạo cách mạng. Đảng vừa ra đời đã nắm được
vai trò lãnh đạo duy nhất đối với phong trào cách mạng, là trung tâm đoàn kết
giai cấp, đoàn kết toàn dân tộc Việt Nam; là sự chuẩn bị đầu tiên, mở đường cho
thắng lợi của cách mạng Việt Nam về sau. Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã đưa
cách mạng Việt Nam là bộ phận của cách mạng thế giới, khẳng định công lao to lớn
của Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh, người tìm ra con đường cứu nước đúng đắn để
dân tộc Việt Nam có một nền độc lập, thống nhất vững bền cho đến ngày nay./.
HNN